Khả Vy nghe đến đây, mặt mày tối xầm lại, bước đi mà không nói 1 lời. Tôi thật ngưỡng mộ tài năng "diễn xuất" quá nhập vai của mình. Phải làm như thế này thì bọn người đó mới hết xem thường, nếu không.... Bỗng nhiên 1 bàn tay khoát lên vai tôi, cũng 1 giọng nói thân thuộc ngang tàn ấy
- chà, hôm nay ăn nói khõe ghê
Thủ thế sẵn, tôi giơ chõ tay ngược theo chiều kim đồng hồ, thế là....
- nè, mới nói vậy thôi mà đánh đau quá nha (Tôn Phong bất lực nhìn tôi)
- cái tật ăn nói không biết kính trên nhường dưới là vậy, sao? muốn sao?
Hắn chỉnh trang lại đồng phục, tỏ vẻ nghiêm chỉnh. Hình như hôm nay có gì đó rất quan trọng thì phải. Là gì vậy nhỉ? Tôi không thể nào đoán ra được điều gì từ ánh mắt "ngáo ngơ" đó
- đi thôi, không cần nói nhiều...
- nhưng mà.....
Thế là tôi bị hắn "xách" đi dễ như trở bàn tay. Phía xa xa là Thiên Khang, cậu ấy cũng muốn dẫn tôi đến nơi này đó. Tôi giật mình phát hiện: ngày hôm nay chính là sinh nhật của mình!!
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hắn dắt tôi đi mọi ngóc ngách, leo tận mấy tầng lầu. Cuối cùng cũng đến được nơi mà hắn đã "ngấm ngầm" chuẩn bị: không gian lấp lánh ánh đèn, chiếc bàn đặt ở đó có cả hoa và nến nữa chứ, à không thể nào kể thiếu cái bánh kem to đùng đặt trước mặt, còn nữa... xung quanh là hình của tôi cơ mà?
- cái này... (tôi mất vài giây để lấy lại bình tĩnh)
- ờ thì.... sinh nhật vui vẻ (hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145792/chuong-46.html