Tôi đi lang thang khắp phố để tận hưởng bầu không khí yên tĩnh, thoãi mái cho riêng mình. Một đứa học dỡ, làm việc gì cũng hậu đậu, đụng đâu hư đó mà sao có thể thành công được. Chán chường quá nhỉ?
Dạo này tôi ít vào facebook xem tin tức, hôm nay quyết định tung hoành trở lại, vừa mở ra thôi, trước mặt tôi là tấm ảnh hôm đá banh của lớp có Khả Vy và Tôn Phong ngồi đó do cậu ấy đăng lên. Cũng có 1 chút gì đó gọi là "hơi chạnh lòng" nhưng hai người đó mới là cặp đôi của trường cơ mà. Tôi chẳng bàn luận gì, liền nhấn "like" rồi out ra
- chỉ like vậy thôi à? (cái giọng này quen lắm)
- thì sao?
Hắn ngồi ì xuống ghế, chắc hắn cũng thấy hành động tôi lúc nãy rồi, thật là mất mặt mà. Còn nữa sao hắn biết tôi ở đây mà tìm đến vậy, định vị tôi cũng tắt, điện thoại tôi khóa sim, ....
- sao không đi học? có người lo lắng lắm đó (hắn đang nói với giọng điệu cực kì khó nghe)
- không cần nói.....
Hắn giật lấy ly nước trên bàn, uống ừng ực không nguôi. Bộ dạng hắn cho phép tôi gọi là đang "ghen" đi. Nếu đúng là vậy thì tội cho Khả Vy lắm, cậu ấy thật sự rất thích Tôn Phong
- trả đây! muốn gì thì đi gặp Khả Vy kìa, đến đây làm gì? (không hiểu vì sao tôi lại nói như thế với tên này)
- cũng muốn lắm, nhưng có việc đột xuất....
- vậy sao còn ngồi ở đây? việc gì mà không về nhà dùng cơm?
Khung cảnh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145790/chuong-44.html