Editor: Miliion Roses
Bị anh khiêu khích, Hứa Uyển cảm thấy vô cùng căng thẳng, tay chân hơi luống cuống.
Cô rất hiếu thắng nhưng không phải loại phụ nữ tùy tiện, nếu không lăn lộn trong làng giải trí lâu như vậy đã không phải đóng vai phụ đến tận bây giờ.
Cô cũng không ngu ngốc, cô biết Ô Tĩnh đối với mình có hảo cảm.
Nhưng cô cũng biết, đàn ông như anh không thể động vào được.
Cô là trẻ mồ côi, không có bối cảnh gì. Mà cô lại còn vì tiền mà qua lại với Lê Hân.
Ô Tĩnh ưu tú như vậy, cô không xứng với anh!
Giờ phút này, tay của anh đang ôm chặt lấy lưng cô, mặt anh áp xuống xương quai xanh khiến cho Hứa Uyển có chút hoảng.. Lúc này, nếu không hô một tiếng " đừng" e rằng không thể cứu vãn được.
Hứa Uyển biết rõ là, trong lúc này ngàn vạn lần không thể nói kích, cũng như trực tiếp phản kháng là hành động ngu xuẩn nhất.
Huống chi, cửa lại bị khóa, tối nay dù muốn cô cũng không đi ra ngoài được.
Vì vậy, cô cố gắng trấn định lại, hai tay dịu dàng giữ lấy mặt anh, cúi đầu nhìn anh:" Anh có muốn uống thêm mấy ly nữa không?"
Ách! Ánh mắt Ô Tĩnh nóng rực nhìn cô.
Cô tránh đi ánh mắt của anh:" Rượu vẫn còn hơi một nửa chai, không thể lãng phí được, anh nói có đúng không?"
Ô Tĩnh thở hổn hển, nhìn dáng vẻ bình tĩnh của cô trong lòng dấy lên cảm giác khó chịu.. Vừa rồi, có phải anh quá vội vàng rồi không? Còn cô thì lại quá lạnh nhạt? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575064/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.