Editor: Miliion Roses
Anh.. sao lại đến đây?
Cô nhìn anh, lai có cảm giác hít thở không thông.
Thời gian như ngừng lại.
Ngoài trời gió lạnh thổi vào khiến cho Tống Khinh Ca rùng mình, phục hồi lại tinh thần.
" Anh.."
" Em.."
Hai người cùng nói, sau đó lại cùng dừng lại, không khí có chút lúng túng.
Tống Khinh Ca cảm thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm. Cô có chút lúng túng, cúi đầu, mi rũ xuống, giọng nói lạnh nhạt:" Anh.."
" Đàn của em." Đại Boss đưa hộp đàn cho cô, nhìn cô mặc bộ quần áo ngủ màu hồng, thân người gầy đến xót xa, tóc dài hơi rối xõa ra phía sau. Nhìn cô không hiểu sao anh lại thấy đau lòng, xúc động.. Xúc động muốn ôm lấy cô.
Tống Khinh Ca nhìn hộp đàn trong tay anh, cô có chút cảm động. Tuyết rơi dày đặc như vậy mà anh vẫn mạo hiểm đến đây chỉ để đưa cho cô đàn. Cô đưa tay nhận lấy hộp đàn, không cẩn thận tay chạm vào tay anh, cô vội vàng thu tay về.
Đại Boss trong lòng khổ sở, cô đối với anh cứ xa cách như vậy sao?
Cô mím môi, trong tay ôm hộp đàn thấp giọng nói:" Cảm ơn." Giọng nói rất nhẹ, rất xa cách. Giờ phút này, trong lòng cô vô cùng loạn, không thể thản nhiên đối mặt với anh được.
" Tạm biệt!" Sau đó, cô lùi về sau 2 bước đóng cửa lại. Cửa vừa được đóng lại, bên ngoài lập tức truyền đến tiếng ho khan.
Cô dựa lưng vào cửa, lòng hơi se lại. Tay chạm vào hộp đàn, chỗ tay anh vừa cầm. Hiệu quả cách âm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575062/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.