Đến sáng hôm sau khi nàng tỉnh dậy và trước mắt vẫn là vòng tay hắn ôm chặt lấy nàng từ đằng sau như thường lệ, sau hôm đó có lẽ mỗi lần hắn trở về đã dọn sạch sẽ nên không còn nhuốm máu trên người nhưng vẫn phảng phất đâu đó một mùi nặng nề đến khó tả. Còn về phần cô gái hôm qua thì hắn cũng xử lý gọn gàng rồi. Nàng bị đánh thức bởi chú mèo đen yêu quý của mình, nó lấy bàn chân mềm mại của mình chạm chạm vào mũi của nàng, đáp lại cái chạm ấy nàng khẽ vuốt ve chú mèo trước mặt khiến nó kêu lên những tiếng gừ gừ thoải mái. Bỗng nhiên hắn lại càng ôm chặt nàng hơn, lấy đuôi mình cuốn quanh trên hông của nàng
- Uh… nếu ngài thức dậy rồi thì đừng ôm tôi chặt như vậy
- Ngủ thêm chút đi…
Nàng cũng hoàn toàn bất lực với hắn vì cũng chẳng thể thoát ra khỏi vòng tay hắn, đã thế chân còn đang bị gãy làm sao mà có sức đá hắn ra được
- Tôi đâu còn sức mạnh chữa lành hay gì đâu mà cứ ôm tôi vậy? có thế thì cũng đâu giúp ích được gì
- Phư phư~ ta còn không biết có loại sức mạnh chữa lành khi chạm vào người khác như vậy đấy
- … Lúc trước tôi vẫn luôn chữa lành vết thương cho người dân của tôi mà, ngài chỉ là không biết thôi
Hắn khẽ cười với dọng điệu quái dị một cách khó hiểu nàng còn chẳng biết hắn cười về điều gì
…" Ngươi thừa biết nó chỉ đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574907/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.