Đến sáng hôm sau khi thức dậy, bừng tỉnh khỏi tâm trí hỗn tạp, nàng nhìn sang bên cạnh giường, hoàn toàn trống không. Hẳn là hắn đã rời đi từ sớm cho mấy cái nhiệm vụ đương nhiên và thường ngày của một con quỷ đoạt hồn. Nàng chẳng quan tâm nhiều đến điều đó, có lẽ cũng quen với sự xuất hiện thoát ẩn thoát hiện của hắn, cũng chẳng buồn để tâm. Khi rời khỏi chiêc ăn ấm, nàng định đi xuống giường thì bất giác nhớ đến chiếc chân đã gãy của mình. Vốn đã chẳng làm gì, giờ còn vô dụng hơn, có lẽ sẽ phải ngồi trên giường cả ngày rồi, cũng không quá nghiêm trọng với nàng vì vốn đã quen với sự buồn chán này khi còn bị giam cầm với xiềng xích ở trong căn phòng cũ ở lâu đài. Có lẽ nhận ra được chút tâm tư của nàng những rễ cây to lớn quấn quanh ngôi nhà bỗng tiến lại nâng đỡ nàng lên như một chiếc ghế giúp nàng di chuyển
- Hả? gì đây? em giúp ta sao?
Nàng nhẹ nhàng xoa lên bề mặt sần sùi ấy như một lời cảm ơn
- Làm phiền em rồi
Không nghĩ đến trường hợp này nàng cảm thấy di chuyển thế này cũng không bất tiện lắm, mối lo về cái chân gãy này có lẽ cũng không còn, dù mấy ngày tới hắn có biến mất tăm hơi thì chi ít nàng vẫn có thể sinh hoạt bình thường, không cần dựa dẫm vào hắn. Vẫn như mọi ngày nàng chăm sóc những chiếc cây và những bông hoa trong nhà, tưới nước cho chúng, dọn dẹp căn nhà một chút. Giờ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574906/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.