Lâu rồi nàng chẳng có ai thật sự muốn trò chuyện với nàng chứ không phải đến xin một lời chúc phúc hay ban phước từ nàng... Nàng nên mở lời thế nào đây?
"Cảm ơn?"
"Ngài tên gì?"
"Ngươi là ai?"
Rất nhiều lời nói vụt hiện trong đầu nàng nhưng nàng lại chẳng thể thốt ra bất kỳ từ nào trong đống suy nghĩ hỗn loạn ấy. Nhỡ khi nào cất lên, giọng nói của nàng không hay như hắn mong muốn thì sao?. Nhỡ nàng nói không hợp ý hắn và khiến hắn không vui thì sao?
Nhưng hắn đã giúp nàng phá xiềng xích mà? sao lại có thể thô lỗ không cảm ơn hay nói một lời nào với người đã giúp mình được, mẹ nàng đã dạy vậy mà. Nàng lấy hết can đảm, thốt lên những câu từ lúng túng
- C...Cảm ơn ngài...
Phải, nó đúng như những gì hắn nghĩ. Giọng nói ấy ngọt ngào như rót mật vào tai người nghe, thật mê hoặc làm sao. Hắn cảm thấy bất ngờ trước từ ngữ lúng túng của nàng, hắn lấy tay che miệng mà cười khúc khích.
Thấy vẻ mặt lúng túng như đắc tội với hắn mà khiến gã chỉ muốn trêu chọc nàng thật nhiều
- "Cảm ơn"? chỉ vậy thôi sao? Ta không nghĩ câu nói đầu tiên ngươi nói với ta lại chỉ là một câu cảm ơn đơn giản như vậy. Trông thật đáng yêu, phư phư
- Nếu ta nhớ không nhầm, tên ngươi là Ariana đúng không nhỉ?
Nàng khẽ gật đầu trước câu hỏi ấy
- Chà hình như ta chưa giới thiệu bản thân mình nhỉ? Thứ lỗi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574889/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.