Mới sáng sớm, một đám phóng viên đã thi nhau chen chúc đi vào khu giải trí, sắc trời đã dần sáng lên.
Từ trước đến nay, vào ban ngày khu giải trí này hoang vắng giống như địa ngục. Vậy mà lúc này cái không gian tiêu điều lại trở nên náo nhiệt một cách lạ thường.
Tiếng súng, máu tươi, rơi đầy trên mặt đất...
Cả khu giải trí giống như là bị máu tươi thanh tẩy, lạnh lẽo như băng.
Lúc Mạc Dĩ Thành dẫn theo người đuổi tới nơi thì toàn bộ khu vực đó đã trở hỗn loạn không thể tưởng tượng nổi. Ánh mắt hắn lãnh đạm lạnh lẽo, cả đêm không thể ngủ, không chỉ vì bị cuộc điện thoại tối qua của Thượng Quan Hạo tra tấn, mà nhiều nhất lại là do tin tức hắn nhận được lúc rạng sáng ngày hôm nay, tin tức đó khiến hắn càng muốn xác định được Thượng Quan Hạo không xảy ra chuyện gì, nhưng căn bản lại không dám đối mặt với anh!
"Mọi người chia nhau ra, trước hết phải tìm thấy ngài ấy!" Mạc Dĩ Thành lạnh giọng ra lệnh, nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Những người vệ sĩ nhíu mày, khuôn mặt lạnh lùng trang nghiêm bước xuống xe, đồng thời chia ra làm hai đội, tìm kiếm khắp khu giải trí rộng lớn. Đám phóng viên giống như mèo ngửi thấy mùi cá, điên cuồng xô đẩy nhau để đi vào phỏng vấn. Biểu cảm trên khuôn mặt đám vệ sĩ vô cùng lạnh lẽo, tính tình càng trở nên nóng nẩy. Chỉ cần một người phóng viên mà quá đáng tiến lên chặn đường, thì ngay lập tức cả người cả máy ảnh đều ngã mạnh xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530729/chuong-287.html