Người đàn ông này, cô sẽ không bao giờ tin tưởng nữa, cô đã nói cả cuộc đời này cũng không muốn gặp nữa! Cô hi vọng bản thân phải nhớ thật kĩ, không được mềm lòng... không được mềm lòng...
Bên ngoài tuyết lại bắt đầu rơi, Tần Mộc Ngữ bước nhanh đến công ti.
...
Giờ tan là đã đến, đã xác nhận chuyến bay vào hai ngày sau, không có sai sót nào xảy ra.
Tần Mộc Ngữ cầm chìa khóa đi ra cửa, bỗng giật mình hoảng hốt, phía sau Sandy đang nhíu mi đuổi theo, kêu to tên của cô, Tần Mộc Ngữ dừng lại, Sandy liền chặn trước mặt cô: “Anglia!!! Cô đang nói đùa sao? Cái phong thư cô gửi cho tôi là giả đúng không? Vì sao nhanh như vậy mà cô đã từ chức? Ngay cả thời gian thử việc của cô cũng chư hết hạn!”
Tần Mộc Ngữ lẳng lặng nhìn cô, hiện lên một chút ý muốn xin lỗi, nhẹ giọng nói; “Trong thư tôi đã viết rất rõ ràng, nguyên nhân là do cá nhân tôi, không có quan hệ gì với công ti cả.”
Sandy vẫn còn kích động, Anglia là một người mới mà cô xem trọng nhất trong mấy năm qua, Sandy cũng không muốn để Anglia đi, còn cố gắng khuyên nhủ cô, đôi mắt trong suốt của Tần Mộc Ngữ đã hướng về phía ngoài cửa.
Không hề nghĩ rằng sẽ nhìn thấy Giang Dĩnh ở đây...
Lông mi dật dật một chút, theo bản năng cúi xuống, không hề nhìn về hướng đó.
“Tần Mộc Ngữ!” Giang Dĩnh cũng đã nhìn thấy cô, tự mình chủ động bắt chuyện, không để ý Sandy đang nói chuyện cùng cô, tự nhiên cười đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530671/chuong-255-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.