Thượng Quan Hạo biết rõ, người đàn ông này ngoài mặt thì bình thản cười, nhưng có địch ý lạnh lẽo thấu xương với anh.
—— Ngày đó trong bệnh viện, hắn đã phát huy loại địch ý này một cách tốt đa.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Thượng Quan Hạo hiện lên một luồng sáng dịu dàng, cũng không muốn tranh luận với Ngự Phong Trì, dù sao những chuyện Ngự Phong Trì nói ngày đó, những câu nói tuyệt tình kia, là anh nên nhận.
“Đã tốt hơn nhiều.” Thượng Quan Hạo từ tốn nói.
Ngay lúc này trong lòng Giang Dĩnh đột nhiên trở nên kích động, cô ta xoay khuôn mặt tràn đầy nước mắt tới, run giọng nói: “Anh chính là Ngự Phong Trì đúng không?... Tôi biết chính là anh, anh đừng tưởng rằng những chuyện anh đã làm có thể giấu được tất cả mọi người! Ngày mà Hạo xảy ra chuyện có phải anh đã đến bệnh viện đúng không? Rốt cuộc anh đã nói gì với anh ấy, để một mình anh ấy điên cuồng chạy đến sân bay! Anh có biết anh ấy suýt nữa thì mất mạng không?!”
Giọng nói của Giang Dĩnh bén nhọn, mang theo hận ý hét về phía Ngự Phong Trì.
Tần Mộc Ngữ trong vòng ôm ấm áp run lên một cái, đôi mắt trong suốt chậm rãi mở ra, bên trong là sự dịu dàng yếu ớt và bất ngờ, cô vẫn luôn không biết vì sao Thượng Quan Hạo lại xuất hiện ở sân bay, nhưng bây giờ... cô đã biết.
Ánh mắt Thượng Quan Hạo lạnh lẽo, kéo cô ta lại, trầm giọng nói: “Nói ít đi một câu, thì sẽ chết có đúng không?”
“Nhưng nó chính là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530656/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.