Trợ lí từ một bên nhanh chóng chạy tới, đứng chắn trước Thượng Quan Hạo, nói anh không được mất bình tĩnh, chuyện này muốn giải quyết đơn giản chỉ cần nói chuyện là được, không nên động thủ.
Cảm xúc trên mặt người đồng nghiệp nam cũng đột nhiên thay đổi, từ ý xin lỗi trở thành khiếp sợ, ra sức biện giải cho chính bản thân hắn ta, sau đó trở thành gào thét, là vì người trợ lí vừa ra một mệnh lệnh, không giải thích một câu, ngay lập tức triệu tập tất cả bảo vệ trong đại sảnh ném hắn ta ra ngoài.
Cánh cửa thủy tinh nặng nề khép lại, toàn bộ đại sảnh đều chìm trong im lặng.
Mà Tần Mộc Ngữ từ đầu tới cuối chỉ nghe thấy Thượng Quan Hạo nói đúng một câu. Lãnh đạm, khốc liệt không chừa lại đường sống: “… Get out of here.”
Hơi thở hỗn loạn của cô giờ phút này mới bình ổn trở lại, lúc này mới cảm nhận được bàn tay của cô đang được anh nắm thật chặt, cô cảm thấy dường mọi tế bào bỗng dưng tê liệt trong tay anh, rất rõ ràng, nóng rực, cũng khiến cô chán ghét.
Tần Mộc Ngữ bình thản cúi mắt, nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, cảm nhận rõ ràng thân thể anh có chút cứng ngắc.
“Thank you.” Nhẹ giọng nói một câu, cô xoay người rời đi.
Trợ lí có chút kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mắt này, đây đã lần thứ hai chuyện như vậy xảy ra. Cô không biết về thân phận của Thượng Quan Hạo sao, tại sao lần nào cũng lạnh nhạt như vậy, thậm chí còn không chừa cho boss chút mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530632/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.