Đêm xuống.
Ngự Phong Trì chờ đợi ở khu nhà cao cấp bên cạnh bờ biển, hắn không biết mình đã đợi bao lâu, cũng không biết bản thân đã lâu chưa ăn cái gì, chỉ biết là ở Tín Viễn không đợi được Thượng Quan Hạo, hắn cũng chỉ có thể ở nơi này đợi!
Đêm khuya buông xuống, hắn rốt cuộc cũng thấy được xe Thượng Quan Hạo trở về.
Thần kinh thắt chặt căng thẳng...
Sau mười phút Thượng Quan Hạo ra khỏi nhà, rời đi.
Ngự Phong Trì nghiến răng, giẫm lên chân ga đuổi theo sau! Chỉ cần đi theo Thượng Quan Hạo, sẽ biết Tần Mộc Ngữ ở chỗ nào!
Hắn chăm chú đi theo Thượng Quan Hạo, không có hứng thú muốn biết anh ta tại sao đột nhiên về nhà rồi lại đột nhiên từ trong nhà đi ra, đêm đã khuya như vậy anh ta còn muốn đi đâu... Những chuyện này đều không quan trọng! Mà khi xe Thượng Quan Hạo dừng lại trước cổng bệnh viện, mặt Ngự Phong Trì lại lần nữa trắng không còn chút máu.
Chết tiệt... Hắn biết, Tần Mộc Ngữ đi theo gã này, sẽ không có lúc nào không bị thương!
Biết tin Tần Chiêu Vân bị người hại chết, nàng sẽ có phản ứng như thế nào?
Trong xe phía trước, Thượng Quan Hạo đã bước xuống.
Ngự Phong Trì cũng cởi dây an toàn ra, cẩn thận đuổi theo bước chân hắn.
Thế nhưng thật không ngờ, vừa tiến vào bệnh viện, đằng sau đã truyền đến một hồi tiếng còi cảnh sát chói tai! Ngự Phong Trì ngoảnh đầu lại, ánh đèn chói mắt hiện ra, không biết là xảy ra chuyện gì.
Nơi này rốt cuộc bị làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530480/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.