“Ngự thiếu gia...” Huấn luyện viên chần chừ lên tiếng.
Khuôn mặt Ngự Phong Trì có hơi trầm xuống, chậm rãi đi qua, đem cánh cửa khẽ đẩy ra, tiếng nói trên tivi càng truyền đến nghe rõ ràng hơn.
“Sáng nay tại khu điều dưỡng trực thuộc Tín Viễn, xảy ra vụ án, máy thở bệnh nhân đang điều trị bị tháo ra, theo như được biết, người chết là chủ tịch tiền nhiệm của Tín Viễn, Tần Chiêu Vân lão tiên sinh, đã điều trị ở đây mấy tháng nay, sau khi hôn mê chưa từng tỉnh lại. Sau khi trải qua ca phẫu thuật thứ ba bệnh tình đã có phần được ổn định nhưng đột nhiên xảy ra sự việc ngoài ý muốn... Qua xác minh, sự việc xảy ra cũng không phải là ngoài ý muốn, mà là có người rắp tâm hãm hại, mà người trả chi phí và hoạt động chăm sóc điều trị cho Tần lão tiên sinh là Tổng giám đốc Tín Viễn Thượng Quan Hạo lại không nói, cũng không đề cập tới nguyên nhân tại sao, cũng không cho cảnh sát một câu trả lời... Tin tức buổi sáng, người đưa tin...”
Mà tiếp theo hiện lên trên màn hình là khuôn mặt ủ dột của Thượng Quan Hạo, sát khí ngưng trọng, nhưng vẫn bước dài mà đi, một chữ cũng không nói.
Cho dù là một chút suy đoán, cho dù là một chút giải thích, cũng không có!
Ngự Phong Trì từ nỗi kinh hãi dần dần khôi phục lại bình tĩnh, sắc mặt tái nhợt.
Đã chết...
Người đó vẫn được Thượng Quan Hạo quả chế chăm sóc, cứ như vậy chết rồi...
Trước đây hắn nghe nàng nói qua, sau khi Tần gia hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530476/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.