Cửa mở.
Thấy hắn đi vào, Tần Cẩn Lan lúc đầu viền mắt ươn ướt trở nên càng đỏ hơn, tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Cô muốn rời khỏi nơi này.
Sắc mặt Thượng Quan Hạo có hơi tối lại, cầm chìa khoá để trên giá, đi qua, nắm cổ tay cô ngăn lại.
“Buông ra... Anh đừng kéo em, em không muốn ở lại chỗ này!” Tần Cẩn Lan lệ chảy xuống vùng vẫy.
Trong lòng Thượng Quan Hạo buồn bực bị kích thích, không đếm xỉa cô đang giãy dụa, một tay cô kéo vào trong lòng ôm chặt! Cô còn đang động đậy, bàn tay Thượng Quan Hạo xoa nhẹ lên sau gáy cô, hạ giọng nói: “Cẩn Lan... Không nên náo loạn.”
Tần Cẩn Lan khóc càng gay gắt, đấm lên bờ vai của hắn: “Vì sao, vì sao anh muốn cùng cô ta phát sinh quan hệ! Cô ta là em gái em! Nếu như anh thích cô ta thì nói cho em biết, em sẽ thành toàn cho hai người, nhưng anh vì cái gì muốn gạt em, tại sao!”
Thượng Quan Hạo ôm càng thêm chặt.
Giữa đôi lông mày hơi kéo lại, hôn lên trên tóc của nàng, cúi đầu nói: “Em suy nghĩ nhiều, anh không có thích cô ta, càng không có yêu cô ta, em đừng bởi vì cô ta nói mấy câu mà rối loạn, rốt cuộc là tin cô ta hay tin anh?”
Tần Cẩn Lan ngẩn ra, nước mắt bắt đầu đảo quanh viền mắt.
Cô từ trong ngực hắn đẩy ra, hai mắt đẫm lệ: “Anh... Hạo anh nói cái gì? Anh không có...”
Nhìn tâm tình nàng cuối cùng ổn định lại, Thượng Quan Hạo chống cái trán của nàng, thở dài, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530426/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.