Ngự Phong Trì nhìn khuôn mặt nàng, hàng lông mi cong dài như cánh bướm, trong con mắt như mặt hồ gợn sóng, hơi thở hắn đột ngột trở nên ồ ồ, chẳng những không buông nàng ra trái lại còn ôm nàng chặt hơn, giọng khàn khàn nói: “Không bằng em theo tôi, thích loại nam nhân phá hoại kia làm gì? Tôi đảm bảo sẽ đối tốt với em, chỉ xem mình em là phụ nữ những kẻ khác cũng không bằng... Thế nào?”
“Ngự Phong Trì anh buông ra!” Tần Mộc Ngữ khẩn trương đứng dậy,bắt đầu sợ hãi.
Sức lực của nam nhân này rất lớn, hơi thở hắn bao trùm khắp người, nàng vốn không quen, lại càng không thích!
Đôi mắt Ngự Phong Trì đột ngột thay đổi, cười nhạt: “Lại từ chối... Tôi chưa khi nào bị một nữ sinh từ chối nhiều lần như vậy đâu...”
Tần Mộc Ngữ còn đang giãy dụa, ra sức muốn thoát khỏi cái ôm của hắn.
“Cũng tốt... Tôi thì lại thích tiểu mèo hoang này.” Ngự Phong Trì nói một tiếng khàn khàn, đôi mắt đỏ tươi, đột ngột bóp chặp hàm dưới của nàng, nàng đau đến nỗi kêu lên, kẽ răng hơi nới lỏng.
Ngự Phong Trì thừa cơ hội hôn vào cánh môi nàng.
Môi nàng rất mềm mại, nàng giãy dụa nên hắn chỉ có thể trằn trọc trên môi nàng, nhưng lại cũng chỉ cảm thấy như gây nghiện, càng gắng sức bóp nàng mạnh hơn, kẽ răng nàng mở ra, đầu lưỡi hắn cũng suồng sã mà chui vào trong.
Phút chốc bị thứ ẩm ướt kia chạm vào đầu lưỡi, toàn thân Tần Mộc Ngữ run rẩy, nước mắt tuôn ra.
“Đừng đừng...” Nước mắt tuôn nhanh chóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530351/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.