🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Tiếng khóc thút thít cứ vang lên đều đặn bên tai, Tiểu Phụng không nhìn thấy tôi thì thôi, hễ mà nhìn thấy tôi là con bé lại khóc. Từ lúc tôi tỉnh lại cho tới tận bây giờ, vành mắt con nhỏ lúc nào cũng đỏ hoe, thi thoảng vẫn lén lút lau nước mắt. Tôi biết thừa là con nhỏ hoảng sợ lắm, chắc đây là lần đầu tiên con nhỏ phải đối mặt với loại chuyện như thế này, bảo sao mà không kinh hồn cho được. Vậy nên dù đang vô cùng mệt mỏi nhưng tôi vẫn cố gắng mở cái giọng vịt đực của mình lên để an ủi con bé:

– Phụng… đừng khóc nữa em…

Tiểu Phụng lại bắt đầu thút thít, con nhỏ mếu máo nói với tôi.

– Cô… cô ngủ hai ngày hai đêm rồi đó… em sợ lắm cô biết không?

Mặc dù tôi cười không nổi nhưng lúc này vẫn cố trấn an con nhỏ hết sức có thể.

– Cô tỉnh lại rồi, cô khỏe rồi… tụi mình sống rồi… em đừng khóc nữa mà… nha!

Nói tới mức này, Tiểu Phụng mới lấy tay lau cho khô nước mắt còn đọng trên mi. Con nhỏ đi tới gần bên giường, vươn tay sờ lên trán tôi, giọng còn khàn, con bé gật gù nói.

– Đỡ sốt hơn rồi, hôm qua giờ cô cứ sốt cao không dứt… hù em sợ muốn chết luôn.

Tôi nằm hoài cũng thấy khó chịu, lúc này muốn ngồi dậy thì Tiểu Phụng lại không cho, con nhỏ cứng rắn phản đối.

– Không được! Bác sĩ nói không được làm động vết thương sau đầu cô… thầy Phù cũng nói như vậy nữa đó cô. Cô phải nằm trên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cua-mo-tu/438337/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.