Từ sau cuộc nói chuyện đó, cả hai đều tránh mặt nhau. Mỗi bữa cơm của gia đình, Hoàng An đều diện lí do để không ngồi cùng bàn, để tránh cho Đông Anh khó xử. Buổi sáng cậu lấy lí do đi làm thêm để không phải ở nhà, buổi tối thì cậu quay về nhà cũ thắp hương cho bà nội, ngồi trò chuyện cùng bà đến khuya mới quay về nhà.
Hết cả những tháng hè cả hai không hề chạm mặt nhau một lần nào nữa. Cứ tưởng vào nhập học thì cả hai sẽ gặp nhau, Đông Anh cũng vừa lo lắng nhưng cũng rất háo hức. Nhưng cô không ngờ được rằng, tuy vẫn được học cùng lớp nhưng Đông Anh ngồi ở đầu lớp, Hoàng An ngồi ở cuối lớp. Buổi sáng cậu đi học sớm hơn, sau buổi học thì cậu lại về trễ hơn, Đông Anh đều không có cơ hội gặp cậu dù ở cùng một mái nhà.
Những lần vô tình cả hai chạm mặt, Hoàng An vẫn chọn cách lướt qua vội vàng, Đông Anh chỉ giữ lại sự nuối tiếc ở trong lòng, cô cũng không còn cách nào.
Mọi người trong lớp đều thấy được sự lạnh lùng của cả hai dành cho nhau, không còn giống như năm học trước nữa nên cũng không ai lên tiếng chọc ghẹo hai người nữa.
Thậm chí cả khi hai cái tên "Anh" và "An" được đi chung với nhau thì cả hai cũng không có nhìn nhau lấy một lần.
Mọi chuyện cứ như vậy cho đến một ngày Thu Hồng kể một số chuyện cho cô nghe.
"Hôm qua tới thấy Hoàng An đưa Hồng Nhiên về ấy!"
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-con-tim/2779582/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.