Ở đây xuất hiện một bạn nhỏ người Nhật, nhưng mình sẽ vietsub tiếng Nhật của bạn ra nên lời thoại tiếng Nhật mình sẽ in đậm nhé.
......................
Bốn năm sau đó, Trương Nữ Đông Anh đã trở nên trưởng thành hơn nhiều, cô không chọn trở thành một diễn viên lại rẽ hướng sang làm biên kịch, cô còn làm tác giả cho một số ca khúc trên mạng, thể loại và phong cách sáng tác của cô chỉ nhắm vào những mối tình buồn bã.
Vốn dĩ đó không phải là hướng rẽ của cô, nhưng do sức khỏe càng ngày càng yếu nên ba mẹ mong cô có thể ở nhà để họ chăm sóc, nên Đông Anh lại chọn hướng đi có thể ở nhà nghỉ ngơi nhưng vẫn có thể bày tỏ ra nỗi niềm của mình.
Ngày nào cô còn viết nhạc buồn, thì ngày đó cô vẫn còn sống trong nỗi cô đơn.
Suốt bốn năm qua Hoàng An không hề về lại Việt Nam, kể cả những kì nghỉ dài hạn anh cũng không về, ngày Tết cũng chỉ gọi điện nói chuyện với ông Thịnh và bà Vân. Anh chỉ nhờ họ một chuyện là lo hương khói cho bà nội cậu. Còn tiền bạc và phí sinh hoạt anh đều tự lo được, anh dựng vào học bổng mà bớt đi nổi lo học phí, tiền sinh hoạt thì anh có thể làm thêm.
Ban đầu ông Thịnh không chấp nhận vẫn gửi cho anh một khoản tiền nhưng những tháng sau anh đều cho ông xem là mình còn dư tiền nên không cần ông gửi thêm. Cứ như vậy suốt bốn năm qua cậu hoàn toàn sống độc lập.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-con-tim/2779580/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.