"Although loneliness has always been a friend of mine
I'm leavin' my life in your hands
People say I'm crazy and that I am blind
Risking it all in a glance…"
Tiếng hát vang lên ở hội trường, tôi quay lưng về phía cửa, trước mặt tôi là một góc đầy hoa tươi, ánh sáng ở hội trường lấp lánh chiếu đủ thứ màu sắc, tay rồi run run chấp lại. Giọng của người chủ trì vang lên.
"Xin mời cô dâu tiến vào!"
Sống mũi tôi bắt đầu cay, tôi ngăn bản thân mình không thể xúc động bây giờ.
"Thình thịch". Tiếng nhịp tim của tôi đập mạnh còn rõ hơn cả tiếng nhạc đang phát, tôi hồi hợp lắng nghe từng bước chân của em, lắng nghe từng lời khen ngợi của mọi người dành cho em.
Một lúc sau, tiếng nhạc được phát nhỏ lại, tiếng tim tôi đập càng lớn hơn.
"Xin mời chú rể xoay người lại!"
Tôi bấu mạnh vào bàn tay đang run của mình. Chầm chậm xoay người lại, tôi thấy em đứng sau lưng tôi. Nhìn nụ cười rạng rỡ của em, lại nhìn em đang khoác trên người bộ váy cưới lộng lẫy, trên tay em đang cầm bó hoa mà hôm trước em háo hức chọn.
Nước mắt của tôi không kiềm lại được mà rơi xuống, tôi che đi đôi mắt đã đẫm lệ của mình. Dáng vẻ xinh đẹp của em bây giờ, tôi cứ ngỡ mình sẽ không bao giờ thấy được. Trong quá trình chúng tôi quen biết nhau, chỉ cần có một sai sót nào đó của số phận thì tôi đã phải vĩnh viễn mất đi em rồi.
Giây phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-con-tim/2779563/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.