Ngày hôm sau, hôm nay Bạc Nhiên ra viện trở về nhà nhưng không phải Vinh thự Lạc Hoa mà là căn hộ cũ trước kia.
Phó Thiếu Thần lại không dám làm cho cô giận càng không muốn cãi nhau nên đồng ý đưa cô về đó, sau đó cô cũng đã gặp Tần Giai Thuỵ ở trước cửa căn hộ.
"Tần Gia.."
"Phương Nhi...con cẩn thận, ngoài trời gió lớn"
Trước giờ cô chưa từng có cảm giác an toàn ấm áp thế này, sự chu đáo quan tâm của một người cha cuối cùng cô cũng có thể biết được...thật sự hạnh phúc đến mức nào, cô cũng chẳng ràng buộc bản thân mà mở lòng đón nhận người cha ruột này.
Lúc trước khả năng chơi bài của cô luôn rất tốt thậm chí theo bản năng mà dùng những trò bịp để thắng có tiền trang trãi cuộc sống...hoá ra là di truyền của Tần Giai Thuỵ, ông ấy vốn được mệnh danh là thần bài lại vô cùng thông minh...chả trách cô lại giỏi như thế.
Ở một nơi khác, Phó Tâm Kiên ở trong căn phòng yên tĩnh thậm chí cả ngày cũng không ra ngoài.
Phó lão thái thái rất lo lắng nhưng cũng chẳng gọi phiền đến Phó Thiếu Thần, mọi chuyện gần đây cả gia đình ai cũng biết.
Biệt phủ nhà họ Phó rộng lớn lại vô cùng trống vắng sự ấm áp của gia đình, đã bao nhiêu năm trời...ông vẫn luôn nhớ về một người không thể nào không dằn xé u phiền.
Mộ Thu Ly đôi khi vô tình nhìn thấy ông vẫn luôn kéo ngăn bàn lấy một tấm ảnh của người phụ nữ kia ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-bac-ti/2255690/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.