Tử ở đây nghĩa là ‘chết’ chứ không phải ‘màu tím’, diễm: lửa
Khi Lăng Tiêu nói những lời này, biểu tình dị thường cô đơn, Doanh Phong thậm chí có một thoáng như thế, vĩnh viễn cũng không muốn biết chân tướng trong cái hộp kia.
Anh càng thêm không biết là, kỳ thật ngày hôm qua, Lăng Tiêu đã bắt đầu manh nha ý tưởng tiêu hủy thứ bên trong, nhưng hôm nay hành vi bảo vệ của Doanh Phong, khiến cậu bỏ qua ý niệm này. Đồng ý sau khi chết để Doanh Phong mở ra, đã là nhượng bộ lớn nhất mà cậu có thể làm, bất quá dù là khi đó, phỏng chừng Doanh Phong cũng chỉ nghĩ thứ bên trong chính là một đống vô dụng rách nát.
Ngay sau đó, cậu liền thấy Doanh Phong từ trong lồng ngực lấy ra một thanh chủy thủ, vì động tác này của đối phương, mắt cậu trợn tròn.
“Vì muốn nhìn thứ bên trong một cái, anh liền vội vã muốn giết tôi?"
Doanh Phong nghe thế khóe mắt nảy lên, tiếp đó lạnh mặt, xoay ngược chủy thủ lại đưa qua, chuôi hướng về cậu.
Lăng Tiêu gắt gao nhìn chòng chọc nửa ngày, mới hiểu ra ý đồ đối phương.
Cậu bán tín bán nghi dò xét đón nhận, “Cho tôi?”
Doanh Phong không phủ nhận.
"Cái của tôi..."
“Lúc đánh Khuê gãy rồi.”
Lăng Tiêu lúc này mới nhớ tới, chuyện thình lình xảy ra một cái tiếp một cái, chuyện nhỏ không đáng kể như vậy, sớm đã bị cậu quăng lên chín tầng mây.
Biết mình hiểu lầm, Lăng Tiêu hơi ngượng ngùng mượn việc đánh giá chủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-tu/2098152/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.