Edit: Tóc gió
Biết rõ nếu như cô không chủ động, anh hoàn toàn sẽ không gọi điện thoại cho cô, người đàn ông này, có thể một tay truyền nước biển, một tay trả lời tin nhắn của cô, chính là tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không để cho bản thân quấy rầy cô ——
Quấy rầy? ! Đúng rồi, MSN!
Cô nhào tới bàn máy tính, nhanh chóng mở máy, đăng nhập. Quả nhiên anh treo máy!
Lương, anh có ở đây không?
Đợi gần mười phút, đầu kia không có trả lời.
Không để ý tới cô sao? Không sao, đây là chuyện thường xảy ra, cô cái kháckhông có, công lực làm phiền người ta đặc biệt thâm hậu, nhất là làmphiền anh!
Lương, để ý đến em để ý đến em để ý đến em để ý đến em một cái đi. . . . . .
Vẫn không có đáp lại. Mỗi lần nhiều nhất cô chỉ cần dây dưa anh quá ba phút, anh sẽ đáp lại cô, thật chẳng lẽ không có ở đây?
Anh không được, ngược lại một người khác đưa tới cửa.
Công việc thật là khó tìm: Tử Dung, cậu tốt nghiệp rồi muốn làm gì?
Thật là khổ sở, sắc mặt giống như đưa đám: Tiểu Tuệ sao? Tớ trở về Vân Lâm rồi, còn đang suy nghĩ.
Công việc thật là khó tìm: Hả? Vậy Lương Vấn Hân làm thế nào?
Thật là khổ sở, sắc mặt giống như đưa đám: Làm thế nào cái gì? Bọn tớ chia tay, không phải là cậu không biết?
Công việc thật là khó tìm: Tớ biết rõ mà, nhưng tớ nghĩ hai người sẽ hợp lại.
Thật là khổ sở, sắc mặt giống như đưa đám: Từ đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-thi-tam-phi/58197/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.