Editor: Phương Phan
Quan Tử Dung thụ sủng nhược kinh, không ngờ là cha mẹ đều đồng ý, liền vui vẻ ôm hôn hai người.
Thoạt nhìn vẻ mặt cha cô vẫn còn khó chịu, là bằng mặt nhưng không bằng lòng, nhưng vẫn ân cần dặn dò cô phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.
Chẳng còn cách nào, thấy con gái tươi cười như vậy, ông còn có thể làm gì nữa? Từ lúc về nhà tới nay, đây là lần đầu tiên cô cười vui vẻ như vậy, hẳn là vì người đàn ông kia rồi! Con gái diệu của ông phải chịu uất ức rồi...
Sau khi lấy được sự đồng ý của cha mẹ, cô lập tức thu dọn hành lí, vội vội vàng vàng chạy đi tìm anh.
Cô thực sự vô cùng lo lắng cho anh! Rời đi gần một tháng, không chỉ có nhớ nhung, mà còn là lo lắng, không biết anh sống thế nào? Có cảm thấy vắng vẻ? Có vừa ý không? Có... thấy nhớ cô không?
Sáng sớm, cha chở cô ra ga xe lửa, mua vé tàu, một mình trở lại Đài Trung, dùng chìa khóa phòng mà trước đây anh đưa cô để mở cửa, còn chưa buông hành lí đã vội chạy thẳng đến phòng anh mới dần thả lỏng bước chân, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa vốn chỉ khép hờ.
Máy tính đang mở, anh nằm gục trên bàn, bên cạnh có một tập phác hoạ đang mở, bên trong là hình ảnh cô ngủ thẳng thiếu chút nữa chảy nước bị anh tiện tay vẽ lên một số tờ!
Cô chưa từng thực sự nghiêm túc xem tập tranh này, cô nhẹ nhàng giở từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-thi-tam-phi/3285723/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.