Đường Thời nhận ra Lộ Hướng Đông dạo gần đây rất chăm tới tìm anh. 
Người này không thích trò chuyện qua Wechat, thường sẽ nhắn một tin ngắn trước tiên, sau đó gọi điện thoại để nói mấy chuyện tào lao. 
Đường Thời 30 tuổi rồi, chút tâm tư của đối phương anh liếc mắt là nhìn thấu. 
Tuy không ghét bỏ gì Lộ Hướng Đông nhưng cũng thật sự chưa từng nghĩ theo hướng đó. 
Bác sĩ Đường không kỳ thị đồng tính nhưng thật sự là trai thẳng. 
Lộ Hướng Đông cũng nhận ra, Đường Thời đang tránh y. 
“Úi, sao lại thế này?” Trình Dịch lại bắt đầu ở đó trêu chọc, “Anh Lộ phiền muộn à?” 
Cả đám người cứ thế noi gương, bắt đầu bu vào quấy rối, Anh Lộ thế này là con đường theo đuổi tình yêu không thuận lợi rồi. 
Lộ Hướng Đông lười đáp lại bọn họ, gẩy gẩy cho tàn thuốc rơi xuống. 
“Được rồi, ngừng đi, nãy giờ hút bao nhiêu rồi.” Trình Dịch chuyển từ ghế sofa phía đối diện sang ngồi bên cạnh Lộ Hướng Đông, “Làm sao? Không được thật à?” 
Lộ Hướng Đông liếc qua hắn rồi lại cúi đầu hút thuốc. 
Vốn tưởng y sẽ không nói gì, ai ngờ hút hết điếu thuốc, Lộ Hướng Đông lên tiếng. 
Y vừa dứt lời, cả phòng im phăng phắc. 
Lộ Hướng Đông bảo: “Thích thật lòng đấy.” 
Lộ Hướng Đông lớn lên cùng bọn họ, không cha không mẹ, được ông nội nuôi lớn. 
Ông cụ mê ngọc thạch nên Lộ Hướng Đông năm tròn 15 đã được đưa đi theo sư phụ học nghề. Tuy hiện giờ mở tiệm đồ cổ nhưng thứ y được đào tạo bài bản từ nhỏ là chạm ngọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-binh-an/169542/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.