“Trên khía cạnh y học, anh không có vấn đề gì cả.”
Đường Thời khép bệnh án lại, ngẩng lên nhìn người trước mặt rồi đưa tay làm tư thế mời.
“Nhưng sao tôi cứ không được gặp cậu là lại thấy thấp thỏm, hở? Bác sĩ?”
“Điều đấy cho thấy thứ anh hỏng là đầu óc.” Đường Thời đứng dậy chỉnh lại áo blouse trắng, đi ra mở cửa, “Hết giờ rồi, mời anh.”
Lộ Hướng Đông mỉm cười, khẽ lắc đầu, “Bác sĩ Đường vô tình quá.”
Lộ Hướng Đông biết tới Đường Thời vào nửa năm trước.
Lúc đó y đang bàn bạc chuyện làm ăn cùng bạn, liên quan đến vật liệu gỗ Hồng Mộc thượng hạng. Lộ Hướng Đông làm nghề buôn bán đồ cổ, nhiều năm vậy cũng đã được thấy khá nhiều, ai tính mua bán gì đều sẽ gọi y, cứ gọi là chuẩn không cần chỉnh.
Bọn họ đã được xem vật liệu từ trước đó. Không rõ đối phương kiếm đâu ra vật liệu xưa từ nhà bị dỡ như này nhưng vẫn xứng với hai chữ “thượng hạng”.
Lộ Hướng Đông vốn không thích mấy cửa hàng rượu kiểu này. Thấy giá cả cũng đã thương thảo được tương đối, y bèn đứng dậy ra ngoài cho thoáng khí, vừa châm thuốc, ngẩng đầu lên thì thấy Đường Thời.
Lúc đó Đường Thời đang đứng trước cửa phòng VIP nói chuyện, mày hơi cau lại, như có chút mất kiên nhẫn.
Đứng trước mặt Đường Thời là một tên già hói tóc đang nghển cổ ngước đầu nói chuyện với anh, vừa nói vừa khua chân múa tay.
Lộ Hướng Đông không hiểu sao lại thấy có phần không thoải mái.
Ánh mắt lão già kia khi nhìn Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-binh-an/169541/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.