Sáng hôm đó, Tề Vãn dậy rất sớm. Cô mở mắt nhìn tấm rèm bị gió thổi, nhưng cô vẫn không thể bình tĩnh lại.
Đêm qua cô ngủ không ngon, đầu óc tràn ngập bóng dáng của Lý Vỹ Quân và lời tỏ tình ngọt ngào của Lý Tử Lục. Cô không biết mọi thứ sẽ diễn ra như thế nào, có như kì vọng của cô không. Có vẻ như cô đã đánh giá quá cao Lý Tử Lục.
Nhìn đồng hồ báo thức kêu bên giường, gần đến giờ đi làm. Cô đoán Lưu Ninh không đợi nữa. Cũng không biết đêm qua Lưu Ninh có bị thương nặng hay không. Điều này khiến Tề Vãn thực sự áy náy.
Cô định gọi cho Lưu Ninh, bất lực nhìn điện thoại rồi lại ném sang một bên đứng dậy đi tắm, thay quần áo. Cô dự định quay lại công ty để xin nghỉ phép hàng năm từ bộ phận nhân sự. Cô thực sự cần được nghỉ ngơi cho thoải mái.
Khi trở lại công ty, Tề Vãn muốn xin Lý Tử Lục nghỉ phép trước, nhưng anh không đi làm, điều này vô tình lại giúp cô đỡ bối rối.
Tề Vãn đã trực tiếp đến bộ phận nhân sự. Theo quy định, cô phải gửi đơn xin nghỉ phép trước ít nhất một tuần. Vì thế mà bộ phận nhân sự đã từ chối yêu cầu đột ngột của cô. Trưởng phòng nhân sự là một gã đàn ông khó tính, mặc cho Tề Vãn năn nỉ gửi tận hai lần, còn lôi ra cả đống thành tích đã cống hiến 2 năm qua chưa 1 ngày nghỉ việc. Cuối cùng mới được chấp nhận.
Sau khi rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-tinh/3476301/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.