CHÀNG ĐI RỒI, THIẾP PHẢI LÀM SAO ĐÂY?
Vào ngày hồi cung, Thẩm Dao một mực dựa vào lòng Yến Hoa, vờ như nghỉ ngơi.
Nàng không dám tỉnh giấc, sợ một khi tỉnh lại, mọi thứ sẽ quay về xuất phát điểm.
Nàng vẫn muốn tham lam, tham lam thêm chút hơi ấm cuối cùng này.
Chỉ đáng tiếc, mộng luôn có lúc phải tỉnh lại.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An.
Sau khi trở về, Yến Hoa bận rộn hơn bao giờ hết.
Nghe nói biên cương xảy ra chiến tranh, Yến Hoa ở trên triều bàn bạc với các triều thần mấy ngày trời. Cuối cùng hạ quyết định, Lăng Vương chỉ huy quân lính, Yến Hoa đích thân xuất chinh.
Cũng chính vào thời khắc này, mọi thứ liền thay đổi.
Mấy ngày nay, tâm tình Thẩm Dao không ổn định, thường ngủ giữa chừng đã tỉnh giấc.
Trà Trà nhìn dáng vẻ bồn chồn của Thẩm Dao, canh chừng bên cạnh suốt mấy đêm, mỗi lần nàng tỉnh giấc liền nhanh chóng đưa nước tới.
“Nương nương, người lại gặp ác mộng rồi.”
Thẩm Dao uống vài ngụm nước, mới bình ổn trở lại.
“Không rõ vì sao, ta thường mơ thấy Yến Hoa.”
Mơ thấy toàn thân đẫm máu, bỏ rơi nàng ở lại một mình.
“Nương nương đừng sợ, hiện thực thường không giống trong mơ.”
Thẩm Dao gật đầu, nhưng không ngủ được nữa.
“Trà Trà, mang kim chỉ qua đây, ta muốn thêu túi thơm.”
“Vâng.”
Đợi Trà Trà mang đồ qua, Thẩm Dao ngồi bên cửa sổ, bắt đầu thêu thùa.
Đêm khuya gió lạnh, Trà Trà muốn khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-neo-thanh-nam-lai-don-xuan/3390432/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.