Diệp Vân Sơ nghe vậy, bước chân chậm lại, cố nén cơn giận trong lòng, quay đầu, cắn răng nói:
-Không biết Điện hạ còn gì sai bảo?
Thấy Diệp Vân Sơ đứng bất động tại chỗ, Hạ Vệ Thần cười lãnh khốc một tiếng, nói:
-Làm sao? Không phải ngươi muốn cầu xin Bổn Vương sao? Nếu như ngươichịu quỳ ở chỗ này mười canh giờ, Bổn Vương sẽ mở một con đường, mời đại phu đến thăm bệnh cho nữ nhân kia, thế nào?
Sắc mặt Diệp Vân Sơ tái nhợt, nàng nắm hai tay rất chặt, chặt đến nỗi như dùng hết sức lực toàn thân, bởi vì tức giận quá mức mà thân thể nhỏ bé của nàng khẽ run lên. Mười canh giờ? Hướng Nhu bây giờ đừng nói làmười canh giờ, cho dù là một canh giờ thì cũng không thể trì hoãn được,nam nhân lãnh huyết vô tình này muốn nàng quỳ ở đây mười canh giờ mớiđồng ý mời đại phu cho Hướng Nhu, rõ ràng muốn đưa Hướng Nhu vào chỗchết! Có câu một ngày vợ chồng tình nghĩa trăm năm, dù thế nào đi chăngnữa Hướng Nhu cũng từng là Vương phi của hắn, sao hắn có thể có lòng dạác độc đến vậy?
Đột nhiên Diệp Vân Sơ cười to, tiếng cười tràn đầy bi thương, vìHướng Nhu, cũng vì mình. Tình người lạnh lùng, kết quả của Hướng Nhungày hôm nay chính là kết quả ngày sau của nàng. Hôm nay Hướng Nhu còncó nàng cầu xin, vậy sau này ai sẽ vì nàng mà cầu xin đây?
Thấy Diệp Vân Sơ đột nhiên cất tiếng cười to, sắc mặt Hạ Vệ Thần âm trầm trong nháy mắt, lạnh lùng nói:
-Ngươi cười cái gì?
Tay nắm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403508/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.