Edit & Beta: Spum-chan
Tuy đã hứa với Thẩm Thiên Phong sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng dù sao độc của đội tiên phong vẫn còn chưa giải được, cho nên ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng, Diệp Cẩn đã thức dậy, quay đầu nhìn lướt qua người bên cạnh, sau đó xốc chăn định xuống giường.
Nhưng lúc hành quân chiến đấu, giường đều là dựng qua loa cho xong, hiển nhiên chất lượng không tốt được, cho nên sau một tiếng két chói tai, Thẩm Thiên Phong đưa tay giữ chặt y, trực tiếp kéo về lại.
Diệp Cẩn:……
“Nằm thêm nửa canh giờ đi.” Thẩm Thiên Phong vỗ vỗ lưng y, “Nghe lời.”
Diệp Cẩn lười biếng duỗi eo, lại cọ vào trong lòng hắn, hết nằm sấp rồi lại lật ngửa, tóm lại chính là không nằm yên được.
Thẩm Thiên Phong thầm buồn cười, vươn tay ôm chặt người hơn nữa.
Hạ nhân của Nhật Nguyệt Sơn Trang đều biết, Diệp cốc chủ khi mới rời giường rất xấu tính, cho nên khi y chưa tỉnh ngủ ngàn vạn lần không được chạy tới trêu chọc y. Nhưng chỉ có Thẩm Thiên Phong biết, người này lúc vừa tỉnh ngủ cũng chia thành hai loại. Một loại là sáng sớm không có gì làm nên muốn ngủ nướng một hồi ai dè lại bị vô tình đánh thức, vậy thì y sẽ lập tức xù lông muốn đánh người; còn một loại khác chính là trong lòng có chuyện, tuy chưa tỉnh ngủ nhưng không thể không dậy sớm, dưới loại tình hình này, biểu hiện của y chính là giống như bây giờ, vừa bất mãn lầm bầm vừa xoay người lăn qua lộn lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993265/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.