Beta: Spum-chan
Trong một tòa nhà hoang phế đối diện với sông Tô Hà, một nhóm người đang quăng mấy cái túi lớn vào giếng cạn, xong rồi thì lập tức định chạy trốn, chỉ là còn chưa chạy được mấy bước, đã bị một bóng người từ trên trời giáng xuống cắt ngang giữa đường.
Trên đất còn dính vết dầu lửa, Ngâm Vô Sương lạnh lùng nói, “Ai ra lệnh các ngươi làm chuyện này?”
Đám lâu la kia không ngờ lại bị người phát hiện, đồng loạt rút đao đeo bên hông ra, cảnh giác nhìn nam tử áo trắng trước mặt, chỉ thấy dù trên mặt y có che một tấm lụa mỏng, nhưng chỉ dựa vào đôi mắt lộ ra ngoài kia thì đã đủ khiến người ta rùng mình — rõ ràng là trời sinh tuyệt đẹp, nhưng lại lạnh lẽo tựa như mang theo mũi băng, dường như ngay cả gió cũng sẽ bị đông cứng.
“Cùng một câu nói, đừng để ta lặp lại lần thứ hai.” Thấy mọi người không đáp, quanh thân Ngâm Vô Sương tản ra khí lạnh.
Thấy y ép sát từng bước, hiển nhiên là không đạt được mục đích tuyệt không bỏ qua, đám lâu la kia trực tiếp liều một phen, giơ đao vọt qua, muốn ỷ mình đông người mà giết ra một đường sống.
Nhưng sự thật đã nhanh chóng chứng minh, suy nghĩ này rốt cục có bao nhiêu không biết tự lượng sức.
Ngâm Vô Sương lắc mình ra sau tránh thoát, phất tay vung ra một chưởng phong rét lạnh, đám lâu la kia chỉ thấy lồng ngực như bị một tảng băng đánh trúng, cả ngoài bị đánh bay thẳng ra phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993251/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.