Diệu Nguyệt Thần Điện.
Một nữ tử trong bộ vân sam hoa mỹ phiêu dật, lẳng lặng đứng ở trong phòng tối với những chấm sáng màu xanh lấp lánh.
Xung quanh những chấm sáng màu xanh là một vô số ngọc bài hình vuông, ánh sáng trên mỗi ngọc đều nhấp nháy nhấp nháy, giống như vô số con mắt treo ở phía trên.
Đột nhiên, bên tai truyền đến một âm thanh, một khối ngọc bài bên trái đột nhiên rung động kịch liệt trước khi rơi xuống phía dưới, vỡ thành từng mảnh, biến thành bột mịn.
Đôi lông mày và đôi mắt tinh xảo của nữ tử hiện lên một nụ cười tươi, ngay sau đó, một giọng nói uyển chuyển dễ nghe nhẹ nhàng vang lên, "Hồn bài của Âm Si...... nát rồi, chết thật là thảm."
Hàng ngàn hàng vạn ngọc bài ở đây đều tượng trưng cho số phận một người, ánh sáng mạnh yếu cho thấy sinh mệnh lực của một người. Nếu như ánh sáng bị tắt, điều đó có nghĩa người nọ đã chết.
Và mức độ tổn hại trên hồn bài, cho biết trình độ thống khổ trước khi chết của người đó. Nếu như người nọ chết một cách bình yên, hồn bài chỉ mất đi ánh sáng. Nếu hồn bài bị vỡ thành hai nửa, người nọ đã bị chết oan chết uổng. Nếu nó bị vỡ vụn, chứng tỏ người nọ đã nhận hết tra tấn mà chết. Hồn bài của Âm Si đã hóa thành tro bụi, chứng tỏ nàng ta đã hồn phi phách tán, không có bất luận hơi thở nào tồn tại.
"Điện chủ, chỉ sợ có người ngăn cản ở giữa. Âm Si đã chết một khoảng thời gian, nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727709/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.