Khanh Bắc theo bản năng giật mình một cái, đột nhiên đứng lên, y thư trong tay cũng rơi xuống đất, "Gặp...... gặp qua Thương Hải Vương!"
"......" Khanh Vũ kinh ngạc trước hành động của hắn, bất đắc dĩ cười cười. Hắn kích động đến nỗi nói lắp. Không ngờ gia hỏa này sùng bái Tiểu Dạ như thế!
Khanh Dạ Ly thoáng nhìn hắn một cái, sau đó nói, "Không cần đa lễ."
Lúc này Khanh Bắc mới dám đứng thẳng người lên, biểu tình trên khuôn mặt tuấn tú vừa hưng phấn lại vừa cuồng nhiệt.
Khanh Vũ vươn tay vỗ vỗ bả vai thiếu niên, cười nói, "Đừng khẩn trương như thế, hắn là bằng hữu của tỷ, sau này có thể thường xuyên gặp mặt."
"Bằng hữu?" Khanh Bắc có chút kinh ngạc nhìn nàng. "Nhưng, trước kia sao chưa từng nghe thấy tỷ nhắc tới? Hơn nữa lúc đệ nhắc tới Thương Hải Vương, phản ứng của tỷ cũng rất bình tĩnh."
"Bởi vì khi đó tỷ vẫn chưa nhận ra!" Khanh Vũ chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội nói, "Được rồi, đệ cứ tiếp tục đọc sách của đệ, tỷ có chút chuyện muốn nói với Tiểu Dạ."
Khanh Bắc ngơ ngác nhìn hai người đi vào trong, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần.
Tỷ tỷ gọi Thương Hải Vương là gì?
Tiểu...... Dạ?!
Trong phòng, Khanh Vũ vừa tiến vào liền kéo ra một cái ngăn ẩn dưới bàn trang điểm, lấy ra một chai sứ nhỏ màu đen.
"Ngồi xuống."
Khanh Dạ Ly theo lời ngồi xuống, nhìn thiếu nữ đi tới, nhanh nhẹn tháo mặt nạ trên mặt hắn ra. Trước ánh mắt bối rối của hắn, nàng mở nắp, đổ chất lỏng trong suốt bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727708/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.