*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Dịch: Emily Ton.
Khanh Bắc không nghe lời nàng nói, mà bước ra từ sau lưng nàng, giọng nói bình tĩnh, "Cực Địa Hỏa Khôi là do ta ăn, muốn giết muốn xẻo thịt hay muốn làm gì ta cũng được, chuyện này không liên quan tới Khanh Vũ"
Khanh Vũ bên cạnh nhíu mày, "Ngươi điên rồi."
Nàng thật vất vả mới trị khỏi con ma ốm tàn phế này. Kết quả, hắn dám hồi báo nàng như vậy?
"Ngươi đã giúp ta nhiều rồi, ta không thể tiếp tục liên lụy tới ngươi."
"Liên lụy cái gì? Hiện tại ngươi chính là đang tìm chết!" Với thân thể nho nhỏ của hắn, còn chưa chịu nổi một chưởng của nhân gia.
Nhìn bộ dáng nàng nhíu mày đầy mặt không vui, khóe môi Khanh Bắc đột nhiên gợi lên. Hắn vốn là một thiếu niên lớn lên cực kỳ tinh xảo, ngày thường rất hiếm khi có cảm xúc dao động quá lớn, một toà giống như băng sơn đột nhiên hoà tan và tươi cười như thế, ngay cả Khanh Vũ nhất thời cũng bị giật mình.
"Khanh Vũ, ngươi luôn nói mình không phải là tỷ tỷ ta, nhưng mỗi lần đều thay ta chắn tất cả mọi nguy hiểm, vì sao vậy?" Ánh mắt Khanh Bắc hơi rũ xuống, dấu đi tất cả mọi cảm xúc, "Dù cho điều đó thật sự đúng hay không, người duy nhất vẫn luôn bảo vệ ta, chỉ có ngươi mà thôi."
Thiếu niên này cực kỳ mẫn cảm, có lẽ từ sau lần thoát ra từ trong lửa lớn, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/163636/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.