Edit: salemsmall
Đột nhiên ngón giữa cảm thấy tê dại đến tận xương, nàng quay đầu lại, thấy Mộ Dung Nham đang một tay đỡ nàng trên người mình, tay kia cầm lấy bàn tay nàng, đưa từng ngón tay vào miệng, lần lượt mút. Nàng trừng hắn, chỉ thấy hai gò má hắn ửng hồng, đôi mắt hoa đào lóe lên những tia sáng vô cùng động lòng người đang nhìn nàng chăm chú, như muốn câu hồn người khác...
_____________
Nhị hoàng tử điện hạ và Quốc sư đại nhân đều say bí tỉ, đợi đến ngày hôm sau, khi hai người tỉnh lại thì đã quá trưa.
Mộ Dung Nham đưa tay vỗ vỗ cái đầu đau đớn sau khi bị say rượu của chính mình, vừa ngáp vừa nhìn dáng vẻ hốt hoảng khi rửa mặt của quốc sư đại nhân.
Ha ha! Cái tên giống núi băng vạn năm này, mà cũng có lúc hoảng hốt. Mộ Dung Nham thoải mái uống một hớp trà rồi cười tủm tỉm.
"Ngươi thì biết cái gì?" Quốc sư đại nhân đang mặc lại y phục, khinh bỉ liếc nhìn người đang hả hê nằm trên giường.
Tuy rằng kể từ khi cha sinh mẹ đẻ cho đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn bị đánh, vừa đau vừa mất mặt, nhưng sau khi đánh xong, người nhà họ Kỷ sẽ công nhận hắn là tiểu tế. Hôm nay hắn đang lo lắng về chuyện nhạc phụ đại nhân sẽ tiếp đón mình và phu nhân về lại mặt. Loại tâm tình vừa căng thẳng vừa vinh hạnh này, kẻ danh bất chính ngôn bất thuận nào đó, chỉ có thể canh ba nửa đêm nhảy cửa sổ đi vào, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-von-giai-nhan/2615722/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.