Kỷ Nam cúi đầu nhìn chằm chằm ngọc bội kia, cứ tưởng rằng như vậy là đã che giấu biểu tình của mình kỹ càng lắm rồi. Nhưng Mộ Dung Nham lại nhìn thấy viền tai nàng đang dần ửng đỏ, hắn cố nhịn cười.
Sau một lúc lâu, nàng mới cởi sợi dây ra, đeo miếng ngọc bội lên cổ, rồi lại cẩn thận giấu vào trong áo.
Làm những chuyện này xong, nàng mới ngẩng đầu cười với Mộ Dung Nham.
Nụ cười kia khiến sao trời cũng như muốn rơi xuống. Mộ Dung Nham bị choáng váng đến thất điên bát đảo, huyết khí nhất thời cuộn trào làm vết thương trước ngực đau đớn khiến hắn không nhịn được mà ho khan.
Kỷ Nam ngây ngốc vươn tay, định vỗ lưng giúp hắn, lại bị Mộ Dung Nham nhanh tay lẹ mắt bắt được. Hắn mặc kệ miệng vết thương đang bị vỡ ra, cứ như vậy mà kéo nàng vào trong lòng.
"Này..." Kỷ Nam khẩn trương, nơi này cách doanh trại rất gần, không biết chừng sẽ có một vài binh sĩ bất chợt đi tới, ngộ nhỡ nhìn thấy Kỷ tướng quân bị Nhị hoàng tử Điện hạ ôm ấp thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra.
Nhưng Mộ Dung Nham lại không quan tâm được nhiều như vậy, chỉ ôm lấy nàng, chóp mũi tràn đầy hương thơm tỏa ra từ mái tóc thiếu nữ. Trong đầu hắn ngập tràn những hình ảnh kiều diễm.
"Tiểu Tứ..." Hắn cúi đầu, đặt xuống mấy nụ hôn trên gương mặt và trên trán nàng, nồng nàn nhưng cũng rất kiềm chế. Hắn hít lấy hương thơm của nàng để được an ủi đôi chút, tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-von-giai-nhan/2615682/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.