Hề Hề ngẩng đầu nhìn sắc trời, trời cao khôn cùng chính là một màu u ám.
Tâm tình nàng cũng không khá gì hơn, có thể là bởi vì trời cao bỗngtrở nên u ám, cũng có thể là vì phải quyết đấu cùng Trầm Phong nên nàngmới cảm thấy nặng nề như vậy.
Thi đấu là điều nàng tình nguyện, nhưng cùng Trầm Phong quyết đấu lại là điều nàng chưa từng nghĩ qua.
Nghĩ đến Trầm Phong nhất kiến chung tình với Na Nhã, nghĩ đến TrầmPhong mong muốn có được Đào Hoa mã như thế nào, nếu nàng thắng hắn,không biết hắn sẽ thất vọng đến nhường nào.
Hề Hề khẽ thở dài, đồng thời nàng cũng theo nhịp trống kéo dài mà chậm rãi bước lên đài cao.
Trầm Phong trước sau vẫn dùng nụ cười rực rỡ vô cùng để nghênh đónnàng, Hề Hề trong lòng như bị kiềm hãm, nếu nàng là người chiến thắng,chỉ sợ nụ cười xán lạn tuấn lãng như ngọc kia liền sẽ biến mất không thể nhìn thấy được nữa.
Chỉ là nàng không thể không thắng, thậm chí không chỉ là muốn thắnghắn, mà còn muốn thắng cả Vương huynh của hắn – Hoàn Nhan Liệt Phong.
Quay đầu nhìn về phía trên của khán đài, nơi Hoàn Nhan Liệt Phongđang ngồi, vì khoảng cách xa nên không thể nhìn rõ vẻ mặt lúc này củahắn, nhưng khí chất lạnh liệt, kiêu ngạo kia vẫn có thể cảm nhận mộtcách rất rõ ràng.
Trầm Phong đúng là đệ đệ của hắn, trong lòng Hề Hề không khỏi phát lạnh, nàng nhất định phải thắng hắn.
“Vân đệ, không thể tưởng tượng được, trận chiến cuối cùng lại là trận chiến của hai chúng ta.” Giọng nói trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/8805/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.