Phủ Tả Hiền Vương, Dung Viện.
Trong đại sảnh, bày trí tao nhã hoa lệ, rất giống phong cách của NamTriều. Ở giữa phòng có một đèn lồng cung đình tinh xảo sáng lấp lánh,làm cả đại sảnh trông như ban ngày.
Lò sưởi lửa hồng vẫn bừng bừng cháy, căn phòng mang theo một dòng ấm áp chảy chảy xuôi.
Đêm dài lạnh lẽo của phương Bắc, như một tảng băng lớn, nhanh chóng bị hòa tan bởi cái lò sưởi ấm nóng kia.
Diệp Từ Dung một thân y phục trắng, mái tóc dài màu đen búi thànghmột búi tóc phi yên, trang sức trên người cũng vô cùng trang nhã, nàngngồi trước huyền cầm, đánh đàn.
Tiếng đàn của nàng như tiếng nước chảy róc rách qua khe núi, trongtrẻo âm vang. Khi thì tiếng thác nước chảy xiết, bay bổng mãnh liệt. Khi thì như tiếng chim oanh kiều diễm trong đêm, uyển chuyển đa tình. Khilại như tiếng oán phụ kêu than nhẹ nhàngg, ai oán mà triền miên.
Người ta có câu tiếng đàn như tiếng lòng. Giờ phút này, Diệp Từ Dungđối với nam tử đang nằm trên giường, trong lòng không biết là hận, làoán, hay là vẫn sợ hãi đây.
Ánh mắt mềm mại của nàng dường như mang theo một cơn gợn sóng, thithoảng lại khẽ nhìn về hướng Hoàn Nhan Liệt Phong, lặng lẽ đánh giá đầyđủ các sắc thái đang không ngừng chuyển động trên khuôn mặt của vị chủnhân thảo nguyên này.
Hoàn Nhan Liệt Phong một tay chống má, người nằm nghiêng tựa trênchiếc giường gỗ tinh xảo, bàn tay thon dài còn lại thì cầm một chén, kề ở bên môi, nhưng tuyệt nhiên không hề uống lấy một ngụm, mấy thị nữ đứngbên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/8796/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.