Vân Hề Hề lại bị đưa về Lãnh Vận Viện.
Lãnh Vận Viện hết thảy vẫn như trước, trong phòng ánh nến lóe ra, ngoài phòng hàn mai ngát hương.
Lò sưởi lữa vẫn cháy bừng bừng phát ra tiếng nhộn nhạo, làm cho căn phòng rất bình yên, ấm áp.
Một bình phong rất lớn hé ra, ngăn cách căn phòng thành hai gian, phía sau bình phong là một chiếc giường sưởi[*], đang
được thị nữ làm ấm bằng cách đốt lửa tạo nhiệt, một tấm chăn thật dày
bằng lông dê cũng đã được thị nữ trải ra. Trong nháy mắt Vân Hề Hề có
cảm giác về đến nhà, nhưng lại bị một tia ủ rủ chậm rãi đánh úp lại.
*Giường sưởi hay còn gọi là giường lò, đắp bằng đất, gầm giường có ống dẫn khói nóng hoặc để lò sưởi, ở miền bắc Trung Quốc
Tuy là rất buồn ngủ, nhưng Vân Hề Hề vẫn đứng
lặng trước giường sưởi, nhìn chăn đệm mềm mại trên giường, trong đầu hốt hoảng, chẳng lẽ nàng phải ngủ chung giường với một nam tử xa lạ, nàng
không làm được, huống chi này còn là một nam tử đặc biệt như thế.
Tháo xuống mũ tuyết, Vân Hề Hề ngồi ở trên mép giường, suy nghĩ tuông trào mãnh liệt.
Vân Hề Hề không rõ, Hoàn Nhan Liệt Phong sao lại
đối đãi với nàng như thế, không phải hắn nên hận nàng sao? Huống hồ tối
này ở đây không nên là nàng, mà là Diệp Từ Dung mới đúng.
Không biết Hoàn Nhan Liệt Phong sẽ xử trí chính
mình như thế nào, cũng không biết khi nào mình mới có thể thoát khỏi
vương phủ này, chính mình vốn là người ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/8785/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.