Phía chân trời, ánh dương dần hé, ánh sáng bắt đầu tản ra nhè nhẹ.
Hề Hề nắm dây cương ngựa rời đi, ra khỏi vương phủ của Hoàn Nhan Liệt Phong. Quay đầu nhìn lại nơi đã từng giam cầm mình, trong lòng dâng lên một loại tư vị khó nói thành lời.
Hiện giờ có thể rời khỏi đây, cảm giác cũng không vui mừng như trongtưởng tượng, có lẽ nguyên nhân chính là bởi vì Diệp Từ Dung.
Nữ tử đáng thương này, cuối cùng mình không thể giúp gì cho nàng.
“Vân công tử!” Một giọng nói trong trẻo truyền đến.
Xuất hiện trước mặt nàng là hai cô nương trẻ tuổi xinh đẹp tuyệttrần, nhưng vẻ mặt lại tràn đầy sợ hãi: “Công tử, xin người đi gặp côngchúa một lần đi, công chúa nói nhất định phải được gặp người.”
“Công chúa? Là Liệt Ảnh công chúa ư? Ta sẽ không đi!” Hề Hề dịu giọng nhưng kiên định nói.
“Vân công tử, công chúa nói nếu không thể mời công tử đến gặp người,người sẽ không sống đến ngày mai, công tử, van xin công tử hãy thươngxót cho chúng ta được không!” Hai thị nữ, một người thì túm lấy tay áoHề Hề, một người thì nhìn nàng mắt tràn đầy lệ, trông đáng thương vôcùng.
Hề Hề khẽ thở dài, nếu đêm qua nhanh chóng rời đi thì giờ đã không bị hai thị nữ này thừa dịp chặn lại rồi. Đều do nàng quá mềm lòng, còn hyvọng rằng Diệp Từ Dung sẽ đổi ý, trong một ngày mà ngu ngốc nhiều lầnnhư thế, thật khó tin.
Bây giờ nàng phải làm sao đây?
Nàng dù như thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242200/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.