Gió xuân thổi qua thảo nguyên, thảo nguyên tựa như vừa thức dậy sau một giấc ngủ dài. Những mầm non cây cỏ hé nở, đồng cỏ bắt đầu xanh, thảo nguyên giống như một bức họa xinh đẹp, duyên dáng tươi mát thấmđượm lòng người.
Gió xuân thổi qua từng dãy mây trắng, mây trăng cuộn tròn đóa đóagiống như một đàn cừu. Đàn cừu ấy lại giống như trân châu màu trắng, lăn qua bầu trời màu xanh biếc, họa thành một bức tranh sống động.
Ở cuối chân trời của thảo nguyên, chính là Tuyết Sơn nghìn năm đứng lặng mà phía sau chính là trời xanh vô tận.
Con dân của thảo nguyên, trên người mặc y phục vô cùng diễm lệ, đeocác phục sức dân tộc, tụm năm tụm ba, hoặc là cưỡi kỵ mã, hoặc là đi bộ, những tiếng hát dân gian của thảo nguyên ngân nga nghe thật êm tai, như một dòng suối nhỏ, tất cả đều đang hướng về ngoại thành thảo nguyên,mọi người di chuyển về đó tụ tập thành một biển người.
Những tiếng hô to phát ra từ ngoại thành, và lều trại, kèm theo đó là tiếng trống chiêng rầm rộ vang trời.
Hôm nay là mồng một tháng ba, là ngày hội Tế Thiên của các thị tộctrên thảo nguyên, cũng là ngày Tuyết Sơn Thánh Nữ cùng con dân của thảonguyên cầu phúc.
Tuyết Sơn Thánh Nữ ở trong lòng những người dân Tái Bắc, được cung kính tựa như thần linh.
Truyền thuyết về Tuyết Sơn Thánh Nữ, rốt cuộc là có từ khi nào, mọi người đã không còn nhớ rõ nữa.
Chỉ có những người tuổi già ở thảo nguyên mới cơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242196/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.