Đừng nhúc nhích?
Ngồi yên được thì mới là lạ đó!
Chẳng lẽ bị ngươi bắt nạt ta cũng không có quyền phản kháng?
Hề Hề ra sức phản kháng, bấy giờ mới nghe thấy trong bóng đêm, ngoàitiếng xe ngựa nghiền nát đất đá, còn có tiếng vó ngựa truyền đến từ phía xa xa.
Hề Hề lúc này mới hiểu, vì sao Lãnh Nguyệt lại bỗng dưng khống chế nàng như thế! Té ra là sợ nàng cầu cứu.
Giờ phút này tiếng vó ngựa lọt vào tai Hề Hề nghe thật êm tai, không biết là ai đang đến? Liệu có thể cứu nàng đi không?
Tiếng vó ngựa đánh tan màn đêm yên tĩnh, khoảng cách giữa xe ngựa và những người kia ngày càng gần.
Hề Hề lo lắng, cố gắng giãy giụa, lại không cách nào giãy khỏi cánh tay như sắt thép của Lãnh Nguyệt.
Bỗng nhiên nhớ ra mình còn có miệng, tuy rằng miệng bị tay hắn bịtlại, nhưng Hề Hề lại muốn cắn vào tay hắn. Môi của nàng cọ xát vào lòngbàn tay của Lãnh Nguyệt, há miệng cố gắng cắn, nhưng cuối cùng vẫn không cắn được.
Lãnh Nguyệt đột nhiên buông tay ra, răng và môi của Hề Hề cọ vào tay hắn, khiến hắn có chút run rẩy.
Kìm kẹp hai bên cũng thả ra, Hề Hề trong lòng vui vẻ, muốn há miệngkêu cứu, bên tai lại truyền đến giọng nói nhè nhẹ thản nhiên của LãnhNguyệt: “Hai thị nữ kia của ngươi tên là Ngữ Lam, Nhã Lục, đúng không?”
Ngữ Lam, Nhã Lục?
Hắn làm sao biết hai thị nữ của nàng tên là Ngữ Lam, Nhã Lục?
Lòng Hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242167/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.