Bầu trời cuối tháng ảm đạm, mây tầng tầng lớp lớp, bóng đêmthăm thẳm, chốc lát sau ánh trăng đã từ trong mây đi ra. Giống như bóngtrắng phía trước, lúc ẩn lúc hiện.
Đôi mắt thâm thúy của Hoàn Nhan Liệt Phong không ngừng quấn lấy bóngtrắng ấy, hai chân tăng lực, thân thể vọt nhanh trên mái nhà, nhẹ nhưcánh chim én, phiêu bay như làn gió đêm. Những mái ngói dưới chân khôngkhác gì sóng nước vô cùng yên tĩnh, nhanh chóng bị bỏ lại phía sau.
Gió đêm nổi lên, cuốn lấy vạt áo của hắn, cả người như cánh hùng ưnglao về phía trước. Mà tuyết ưng Phi Vân cũng đang đảo quanh hắn, sátcánh cùng hắn rượt đuổi theo bóng dáng phía trước.
Hoàn Nhan Liệt Phong vốn có thể phát động binh lính vây bắt Thư MãThánh Nữ, nhưng hắn không muốn làm vậy, hắn cam tâm tình nguyện tự mìnhđuổi theo nàng.
Nương theo ánh trăng, có thể nhìn thấy bóng trắng kia đang ung dungbay nhảy trên những mái hiên, thanh tao nhanh nhẹn như mây bay trêntrời.
“Nhẹ nhàng như chim hồng bay, uyển chuyển như rồng lượn. Phảng phấtnhư mặt trăng bị mây nhẹ che lấp, phiêu diêu như tuyết bị gió thổi cuốnlên. Từ xa ngắm nhìn, trắng như ráng mặt trời lên trong sương sớm. Tớigần nhìn kỹ, rực rỡ như hoa sen lên khỏi dòng nước trong.”[*] Mấy câunày nhất thời hiện lên trong đầu, cảm thấy rất giống nàng.
*Lạc thần phú – Bài phú về nữ thần sông Lạc của Tào Thực. Nội dungbài chú này nói về nàng Phục phi. Tương truyền nàng Phục phi chính làchỉ Chân thị, một trong những tuyệt đại mỹ nhân đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242160/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.