Liệt Phong chặn lại hô hấp của Hề Hề, tinh tế thưởng thức mỗi mộtphần ngọt ngào và mềm mại của Hề Hề. Lòng như châm lên một ngòi lửa,hừng hực không thể tắt. Nếu không phải hắn bị thương, có lẽ đã không thể khống chế được.
Thời khắc ấm áp kéo dài, nhưng cũng tựa thật ngắn ngủi, như chỉ trong nháy mắt.
Hề Hề trong lòng Liệt Phong không ngừng giãy giụa muốn thoát ra,trước mắt là một khoảng mặt trời sáng óng ánh, làm nàng bừng lại trongsự ngọt ngào, thoát khỏi sự mê muội.
Môi của nàng sưng lên, tươi đẹp như một đóa hoa mềm mại.
Mặt đỏ, hệt như đóa tường vi bừng nở xinh đẹp.
Tâm rối loạn, tựa như tuyết đang bị mùa xuân hòa tan.
Hề Hề kiều diễm thẹn thùng cùng ánh mắt bối rối kinh hoàng khiến đôimắt Liệt Phong trở nên thâm thúy, hắn thương tiếc ôm nàng vào lòng, đemkhuôn mặt xinh đẹp của nàng áp vào ngực mình, cảm nhận hơi ấm và nhịptim cuồn cuộn của nàng.
Nghe thấy nhịp tim trầm ổn của Liệt Phong, khiến lòng Hề Hề dần bìnhtĩnh trở lại. Cảm giác e thẹn và kinh hãi qua đi, sự xa cách lãnh đạmmột lần nữa bao trùm lấy nàng.
Vừa rồi không khống chế được tìm cảm và mê đắm, khiến lòng nàng sợhãi, nàng biết nàng đã rơi vào, nàng sắp không rời hắn được nữa, nàng đã làm trái lời thề.
Nàng không xứng làm Tuyết Sơn Thánh Nữ.
Ánh mắt của Hề Hề từ chỗ lồng ngực Liệt Phong nhìn về phía hoa tươidưới ánh mặt trời. Hoa nở thật đẹp, nhưng sự xinh đẹp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242073/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.