Đèn cung đình chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của Hàn Tuyên, mày mắt hắn như tranh, vừa tuấn mỹ vừa nho nhã.
Hắn bất đắc dĩ nhíu mày, chậm chạp nói: “Công chúa, nhiều người như vậy, sao ngươi cứ phải xen vào chuyện của ta? Chẳng lẽ… ngươi thích ta?” Tựa như bấy giờ mới tỉnh ngộ, Hàn Tuyên sợ tái mặt:“Trời ạ, trong lòng ta chỉ có mình Dung Dung thôi!”
“Thích ngươi? Gã mập như ngươi ư?” Liệt Ảnh tứcgiận, khuôn mặt xám ngắt, túm lấy cổ áo Hàn Tuyên, tức giận nói: “Ngươicho rằng ngươi anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong? Cùng lắm chỉ làmột kẻ sa sút, thư sinh tay trói gà không chặt, bản công chúa mà thíchngươi ư? Ngươi đừng có tự mình đa tình, ngươi muốn uống rượu, tốt thôi,đêm nay bản công chúa sẽ cho ngươi uống đủ!”
Liệt Ảnh hầm hừ vươn tay cầm lên bầu rượu trên bàn: “Ngươi muốn uống rượu đúng không, vậy uống thứ này đi, đây là rượu ĐaoTử của thảo nguyên ta, uống chi mấy thứ rượu Yên Chi của Nam Triều nhưvậy đâu thể xem là nam tử hán.” Dứt lời, một tay bóp cằm Hàn Tuyên, mộttay khác trút rượu vào miệng Hàn Tuyên.
Hàn Tuyên không thể từ chối, thật ra là vốn khôngcó cách nào thoát, hắn làm sao có thể là đối thủ của Liệt Ảnh. Bất đắcdĩ phải uống rượu trong tình trạng thê thảm, nhưng Liệt Ảnh trút rượuquá nhanh, hắn không sao nuốt kịp, liền bị sặc.
Trút hết một bầu rượu, Liệt Ảnh liền buông Hàn Tuyên ra, cười tủm tỉm hỏi: “Tiểu tử béo, thế nào, rượu này có ngon không?
Cằm và cổ Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242063/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.