Trong phòng không có ánh sáng, bóng đêm đen đặc như mực, chỉ có một chút tia sáng xuyên qua ô cửa sổ đang mở, phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng điên cuồng của Hoắc Vân Thâm.
Trong mắt anh hằn đầy tơ máu, ngay cả tầm nhìn cũng nhiễm hồng.
Cảnh Khanh Khanh bị bóp cổ, không khác gì hình ảnh lúc trước Hoắc Lâm Xuyên bắt nạt cô, chúng như hoà vào nhau.
Khi đó anh có thể hủy diệt Hoắc Lâm Xuyên.
Giờ cũng vậy, thậm chí huỷ hoại cũng không đủ. Những người làm tổn thương Khanh Khanh, đều nên nghiền thành tro đẩy vào địa ngục!
Người đàn ông bị Hoắc Vân Thâm khống chế trong tay, bị các mảnh thuỷ tinh trong lòng bàn tay anh cứa vào da thịt, máu nóng tuôn ra. Người đàn ông hét lên thảm thiết vì đau đớn và sợ hãi.
Hoắc Vân Thâm vặn cổ, ném anh ta lên sàn nhà, đế giày giẫm mạnh lên bụng.
Cả người anh chìm trong bóng tối, khớp xương lởm chởm thuỷ tinh hung ác đập vào đối phương.
Trong căn phòng hỗn độn, ngoài tiếng gió lạnh gào thét, còn lại đều là tiếng xương cốt va chạm đến đáng sợ, làm người ta không rét mà run.
Ngôn Khanh nằm trên giường, máu đọng lại, cả người cứng đờ không thể động đậy, trên mặt cô toàn là nước mắt, đôi mắt sưng đỏ lợi hại, đến mức không nhìn rõ người đang tùy ý tàn sát kia.
Trong đầu như có thuốc nổ, nổ vang chà đạp thần kinh cô.
Vào thời khắc bất lực nhất, cô đã chờ được Hoắc Vân Thâm đến, dáng vẻ không màng tất cả mà phá cửa sổ xông vào như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-khanh-cua-toi/1066001/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.