Lúc mới quen Hoắc Vân Thâm, Ngôn Khanh không ít lần phàn nàn rằng anh vừa cực đoan lại còn biếи ŧɦái, không giống người bình thường.
Về sau Vân Lăng đến “châm lửa”, nói một đống sự tích Hoắc Vân Thâm làm thế nào để tàn sát nhà họ Hoắc và nhà họ Vân, chứng minh sự điên cuồng của anh. Giờ lại nhảy ra Tô Lê, nội dung còn kinh khủng hơn.
Ngôn Khanh nhớ tới các lời đồn đãi bên ngoài, những lời đánh giá về Hoắc Vân Thâm, từng cái từng cái miêu tả anh máu lạnh điên cuồng như thế nào.
Có lẽ cả thế giới đều coi anh thành kẻ điên, nhưng mãi cho đến vừa nãy cô mới phát hiện ra, cô không chịu nổi điều này.
Không phải cô vô tâm không đầu óc, mà sớm sớm chiều chiều ở chung, rốt cuộc Hoắc Vân Thâm tốt bao nhiêu, cô là người rõ nhất.
Ai cũng không thể chửi bới Hoắc tổng ở trước mặt cô. Đối với Tô Lê, người vừa phun ra những từ ngữ tiêu cực, cô đã sớm quên thần tượng hay không thần tượng gì nữa rồi, trong lòng tức giận không nhẹ, chỉ thấy chán ghét.
Hoắc Vân Thâm ôm cô, đầu ngón tay nhanh chóng hãm sâu vào xương cốt cô.
Ngôn Khanh hơi đau, cô ngẩng mặt lên, liền bắt gặp con người đen láy như muốn nuốt cô vào bụng.
Có phải anh cho rằng… cô sẽ nghe lời khuyên bảo của Tô Lê, sau đó sợ anh, lảng tránh anh, đưa mối quan hệ với anh trở lại thời điểm đóng băng?
Thật là lo lắng quá nhiều. Trước mặt người ngoài, cô bảo vệ chồng mình còn không kịp, cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-khanh-cua-toi/1066000/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.