Không phải lần đầu tiên Ngôn Khanh hôn anh.
Đêm mới gặp, cô bị anh cưỡng hôn điên cuồng trên cầu, sau đó là ở trong xe, anh làm cô hôn mê, lúc tỉnh lại môi đều sưng phồng.
Nhưng theo đúng nghĩa… nhịp tim đồng đều, môi lưỡi quấn lấy nhau, đến bây giờ Ngôn Khanh mới cảm nhận được.
Anh rất khô nóng, cắn cô mang theo một chút tàn nhẫn, lại thương tiếc mà cọ xát, làm tay chân cô ngứa ngáy đến mềm nhũn cả ra. Anh ôm chặt cơ thể cô, cô không động đậy được, chỉ có thể ngẩng mặt hứng lấy, cảm nhận khi anh đẩy lùi hàm răng đóng chặt, rồi mạnh mẽ công thành chiếm đất.
Ngôn Khanh không dùng được một chút sức lực, mặc cho nhiệt độ cơ thể lên cao, thiêu đốt làn da đang kề sát bên anh.
Môi lưỡi cô ướt nóng như muốn tan ra, choáng váng đến thất điên bát đảo, nhưng cô cũng biết nếu cô không kêu dừng, có lẽ Hoắc Vân Thâm sẽ tiếp tục mất khống chế.
Đây là ở nhà, giường chỉ cách có vài bước, không khí sền sệt thành cái dạng nay, chuyện gì cũng có khả năng xảy ra.
… Người Hoắc Vân Thâm yêu là Vân Khanh, người anh hôn cũng là Vân Khanh.
Cô không thể… vờ ngớ ngẩn.
Không cần biết cảm giác sung sướng như thế nào, tay ngo ngoe rục rịch muốn dứt khoát ôm chặt lấy anh hơn, cô cũng phải cưỡng lại sự cám dỗ.
Hoắc Vân Thâm, hệ số nguy hiểm thật sự quá cao…
Ngôn Khanh nhéo lòng bàn tay để bản thân tỉnh táo, nghiêng đầu đi, tránh né sự đòi hỏi của anh, thở gấp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-khanh-cua-toi/1065995/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.