Ngày hai mươi chín tháng Chín năm Khánh Hi thứ mười hai, điệp báo của Đại Lý truyền tới kinh.
Chim bồ câu bay ngàn dặm chỉ mang tới có mấy chữ: “Việc đã định”.
Nét bút của Tống Biệt không hề vội vàng hay kiêu ngạo mà thanh đạm đến mức không giống như đang tổng kết một trận giết chóc máu tanh.
Ngày hai mươi sáu tháng Chín, gần nghìn nhân khẩu từ trên xuống dưới trong phủ Đoàn Thừa bị năm trăm tinh binh của Đoàn Bỉnh tràn vào lúc đêm khuya giết cho không chừa một mống. Đoàn Bỉnh nghe tin thì kinh hãi, dù hai mắt vẫn chưa thể nhìn được vì độc chưa tiêu hết vẫn lần mò đến phủ của anh cả để dập đầu tạ tội. Đại tướng Mã Tự – thuộc hạ cầm đầu chính biến của Đoàn Bỉnh – khóc lớn ba tiếng, chỉ nói: “Không ngờ lại hại chúa công vào tội bất nghĩa, lấy cái chết để tạ tội” rồi rút kiếm tự vẫn dưới chân Đoàn Bỉnh. Đoàn Bỉnh ôm xác khóc lóc thảm thiết một hồi bèn mang đầu người này đến trước linh cữu Đoàn Thừa. Đợi lúc sáng sớm Đoàn Bỉnh vào cung nhận tội với hoàng đế Đại Lý đã có một chiếc kiệu lớn gấm xanh lá đỗ ở trước cửa hoàng cung từ trước. Miêu Hạ Linh cầm quốc thư hòa thân của hoàng đế Khánh Hi trung nguyên, cúi đầu đi ra từ sau rèm, vừa lúc gặp ánh mắt của Đoàn Bỉnh. Hai mắt mù vì bị vương trưởng tử Đoạn Thừa đầu độc trong lời đồn mà lúc này lại sáng, phản chiếu mặt trời mới mọc, hăm hở, sặc sỡ loá mắt.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-hi-ky-su/2499371/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.