๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Không rõ vì sao, Vệ Hoa chăm chú nhìn Hoàng đế trẻ tuổi trước mặt một
cách hơi thiếu lễ phép, đột nhiên cảm thấy cơ thể nóng ran lên. Tâm trạng
hoảng sợ ban đầu giờ trở nên bình tĩnh và kiên định lạ thường. Hắn quỳ một gối
xuống đất, dứt khoát đáp: "Thần tuân chỉ!"
Vệ Hoa rời khỏi hoàng cung, không biết ý chỉ của Hoàng đế trao toàn bộ
một phần ba quyền lực Bắc Tề cho Thượng Sam Hổ sẽ gây ra những sóng gió
cỡ nào. Hoàng đế Bắc Tề vừa ban chỉ dụ vẫn bình tĩnh lạ thường, lạnh lùng nhìn
tuyết mỏng bên ngoài điện, hoàn toàn không chút khiếp sợ.
Thiên hạ ai cũng sợ hãi sức chiến đấu hùng mạnh vô địch của Khánh Quân,
nhưng dường như Hoàng đế Bắc Tề chẳng hề lo sợ, bởi vì có Thượng Sam Hổ ở
đây, hơn nữa cô dám sử dụng Thượng Sam Hổ triệt để hơn bất cứ vị quân
vương nào.
Điều then chốt hơn, dù cô không am hiểu quân sự, nhưng cô biết rõ rốt cuộc
đại chiến giữa hai quốc gia là trận đấu quốc lực. Chỉ cần triều đình Bắc Tề
không tự mắc sai lầm, thì cho dù lũ xâm lược phương nam hùng mạnh đến đâu
cũng không thể tiêu diệt Bắc Tề trong vài tháng ngắn ngủi.
Cuối cùng, mọi thứ đều cần thời gian. Hoàng đế Bắc Tề còn trẻ, vị Quân
vương hùng mạnh phương nam kia đã già, Hoàng đế có thể cầm cự với Khánh
Đế, còn bản thân Khánh Đế lại không muốn kéo dài quá lâu.
Đôi mắt Hoàng đế Bắc Tề hơi nheo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231984/chuong-2048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.