๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hôm trước trên núi tuyết, cuối cùng Phạm Nhàn lại bước vào Thần Miếu
một lần nữa, thấy cảnh tượng hỗn loạn bên trong, tâm trạng phức tạp, có đôi
chút cảm giác bi thương và tiếc nuối. Dù sao đây là tàn tích cuối cùng của thế
giới cũ, nếu thật sự bị phá hủy trong tay mình...
May mắn thay, không ngoài dự đoán của Phạm Nhàn, những điểm sáng kia
lại tụ lại, ông lão Thần Miếu với giọng điệu ôn hòa nhưng thiếu cảm xúc xuất
hiện. Có lẽ Thần Miếu đã nhận ra sứ giả đầu tiên cũng là cuối cùng đã thoát
khỏi khống chế, nên không nói gì về việc tiêu diệt mục tiêu nữa.
Ngay cả Phạm Nhàn cũng không tìm ra Thần Miếu, hay trung tâm điều
khiển cuối cùng của quân đội ở đâu. Có lẽ Hải Đường và Vương Thập Tam
Lang chỉ phá hủy một số cơ sở phụ trợ.
Trong Thần Miếu, Phạm Nhàn và ông lão có cuộc đối thoại cuối cùng, nội
dung chỉ có Phạm Nhàn biết. Sau cuộc đối thoại đó, Phạm Nhàn quyết định rời
khỏi Thần Miếu, để mặc ông lão một mình trên núi tuyết.
Để ngươi sống hết một đời, đến khi chính Thần Miếu cũng phải hình thành
cảm xúc, ông đây cho ngươi cô đơn đến chết! Đây chính là hành động trả thù của Phạm Nhàn đối với Thần Miếu, bởi y tin
rằng trong thời tiết băng giá tuyết rơi như thế, nếu không có nguồn vật tư, Thần
Miếu không thể gây ra điều gì đáng sợ. Nếu nó thực sự có khả năng đó, cũng sẽ
không đứng nhìn các sứ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231977/chuong-2041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.